Sổ tay hướng dẫn phòng ngừa tổn thương tủy sống (Phần 1) - Hiệp hội tủy sổng Châu Á

pdf 24 trang Hùng Dũng 03/01/2024 430
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Sổ tay hướng dẫn phòng ngừa tổn thương tủy sống (Phần 1) - Hiệp hội tủy sổng Châu Á", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên

Tài liệu đính kèm:

  • pdfso_tay_huong_dan_phong_ngua_ton_thuong_tuy_song_phan_1_hiep.pdf

Nội dung text: Sổ tay hướng dẫn phòng ngừa tổn thương tủy sống (Phần 1) - Hiệp hội tủy sổng Châu Á

  1. Sổ Tay hướng dẫn Phòng ngừa Tổn thương Tủy sống 2008 Hiệp Hội Tủy Sống Châu Á (ASCoN)
  2. Sổ Tay hướng dẫn Phòng ngừa Tổn thương Tủy sống Hiệp Hội Tủy Sống Châu Á 2008
  3. Xuất bản lần đầu năm 2008 Hiệp Hội Tủy Sống Châu Á( ASCoN) Nhà tài trợ: Livibality Ireland Irish Aid Handicap International Bộ ngoại giao Grand Duchy- Luxemburg In tại: Nhà in New Sandesh( New Sandesh Printer) Dhalko, Kathmandu Điện thoại: 425802
  4. Mục lục Lời mở đầu 1 Nguyên tắc phòng ngừa 4 Chiến lược phòng ngừa 5 1. Thu thập dữ liệu8 2. Phòng ngừa tổn thương 9 a) Ngã trên cao xuống 10 b) Tai nạn giao thông 10 c) Tai nạn nghề nghiệp 12 d) Tai nạn trong sản xuất nông nghiệp 12 e) Ngã khi lấy đồ trên cao 13 f) Ngã khi đang đội đồ trên đầu 13 g) Tai nạn dưới nước 13 h) Tai nạn do bò tót tấn công 13 3. Chăm sóc ban đầu 13 4. Chăm sóc toàn diện 13 5. Chương trình và chiến dịch nâng cao nhận thức cộng đồng 14 6. Chế tài 14 7. Cưỡng chế thực hiện bằng pháp luật 14 8. Phân bổ trách nhiệm trong chương trình phòng ngừa tổn thương tủy sống 14 a) Vai trò của cơ quan nhà nước 14 b) Vai trò của các tổ chức phi chính phủ và các cơ quan chuyên ngành 15 c) Vai trò của các nhân viên y tế 16 d) Vai trò của các phương tiện thông tin đại chúng 16 e) Vai trò của quần chúng 17 Tài liệu tham khảo 17 Hiệp hội Tổn thương tủy sống Châu Á 19 Phụ lục: Mẫu thu thập số liệu 25
  5. 1 Nguyên tắc chỉ dẫn phòng ngừa tổn thương tủy sống (ttts) - khu vực hiệp hội tổn thương tủy sống châu á Lời tựa Câu tục ngữ «phòng bệnh hơn chữa bệnh» quả rất đúng đối với các trường hợp TTTS. Cơ hội hồi phục thần kinh ở các trường hợp TTTS hoàn toàn là rất hiếm do tủy sống không có khả năng hồi phục hoàn toàn. Mục tiêu của việc điều trị tổn thương này là phục hồi chức năng giúp người bệnh có được một cuộc sống bình thường dù bị khuyết tật. Do vậy, việc phòng ngừa những tổn thương này có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Trên thực tế, các biện pháp phòng ngừa đã được thực hiện thành công ở nhiều nước. Mặc dù, ở các nước đang phát triển (và một vài nước phát triển) các biện pháp phòng ngừa vẫn chưa được chú trọng. Việc phòng ngừa vẫn còn khá mơ hồ dù đã có những thành công nhất định trong việc phòng ngừa khuyết tật, tử vong, bệnh tật hoành hành cũng như việc sử dụng hiệu quả kinh phí cho các chương trình phòng ngừa. Nhận thấy khả năng thực hiện các chiến dịch phòng ngừa trên cơ sở cân nhắc những khác biệt về bệnh học, phân bổ dân số (thành thị và nông thôn), nhận thức của người dân và các nguồn lực sẵn có, Hiệp hội TTTS Châu Á đã quyết định soạn thảo cuốn «Nguyên tắc hướng dẫn phòng ngừa», cuốn sách này sẽ được áp dụng rộng rãi ở các nước trong khu vực và có thể điều chỉnh cho phù hợp với điều kiện cụ thể ở từng nơi.
  6. 2 Từ ngày thành lập Tổ chức Livability Ireland (trước đây là tổ chức John Groom) đã tham gia hỗ trợ cho sự phát triển của Hiệp hội TTTS Châu Á ở mọi mặt từ công tác điều phối đến tài chính. Tại phiên họp tổ chức ở Dhaka (Bangladesh) ngày 25 tháng 3 năm 2007, Hội đồng và ủy ban điều hành ASCoN đã quyết định giao trách nhiệm phổ biến tài liệu hướng dẫn này cho Tiến sĩ H.S Chhabra và ông Eric Weerts. Bản thảo đầu tiên đã được phổ biến cho rất nhiều chuyên gia trong Hiệp hội tổn thương tủy sống Châu Á (ASCoN) và dữ liệu họ cung cấp đã được cập nhật. Bản thảo thứ hai đã được trình bày trong một hội thảo đặc biệt tại Hội nghị TTTS quốc tế - 2008, được tổ chức tại New Delhi, Ấn Độ từ 22 đến 24, tháng 1, năm 2008. Hội thảo này do Chủ tịch - Tiến sĩ Douglas Brown - Ban phòng ngừa - Hiệp hội TTTS Quốc tế chủ trì và được tài trợ bởi Livability Ireland. Cuốn «Nguyên tắc chỉ dẫn phòng ngừa» đã được trình bày và đưa ra thảo luận nhóm với sự tham gia của nhiều chuyên gia đến từ Hiệp hội TTTS Châu Á (ASCoN) và các phái đoàn khác. Sau khi suy xét kỹ lưỡng, bản thảo cuối cùng cho cuốn tài liệu này cũng đã hoàn tất và được phát cho tất cả các thành viên Hiệp hội TTTS Châu Á ASCoN và phản hồi cũng đã được thu thập. Những nguyên tắc chỉ dẫn này đã được hệ thống nhờ các biện pháp đảm bảo tính toàn diện, đơn giản dựa trên kinh nghiệm thực tế ở nhiều nước, có tính đến khả năng thực hiện trên các nguồn lực sẵn có; điều kiện thực tế ở từng khu vực; sự khác biệt về bệnh lý, phân bố dân số và trình độ nhận thức của người dân. Nguyên tắc chỉ dẫn đã tổng kết trên mọi khía cạnh của việc phòng ngừa như: thu thập dữ liệu; phòng ngừa tổn thương do nhiều nguyên nhân như: ngã
  7. 3 từ trên cao xuống, tai nạn giao thông, tai nạn nghề nghiệp, tai nạn trong sản xuất nông nghiệp; ngã khi đang lấy hàng trên cao, tai nạn dưới nước; chăm sóc ban đầu, phòng ngừa thứ cấp; chương trình tăng cường nhận thức trong cộng đồng; ban hành luật, cưỡng chế và giao trách nhiệm thực hiện. Cuốn « Nguyên tắc chỉ dẫn phòng ngừa » đặc biệt có ích cho các nhà hoạch định chính sách, các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức khác đang làm việc hoặc quan tâm đến vấn đề TTTS. Nó đặc biệt hữu ích cho các nhà hoạch định chính sách trong việc nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thực hiện chiến dịch phòng ngừa. Nó cũng rất hữu ích cho các nhân viên y tế tham gia vào quá trình điều trị TTTS như: bác sĩ, kỹ thuật viên vật lý trị liệu, kỹ thuật viên hoạt động trị liệu, nhân viên tư vấn tâm lý, kỹ thuật viên dụng cụ chỉnh hình, nhân viên xã hội, nhân viên tư vấn đồng đẳng, nhân viên tư vấn hướng nghiệp vì tất cả các nhân viên y tế cần hiểu rõ các khía cạnh liên quan đến vấn đề phòng ngừa TTTS đặc biệt là phòng ngừa sơ cấp và thứ cấp. Điều quan trọng là các chỉ dẫn này cho ta cái nhìn thấu đáo về các nguyên tắc phòng ngừa; tuy nhiên, cần phải chỉnh sửa cho phù hợp với điều kiện cụ thể ở từng vùng khác nhau. Mọi thắc mắc, đề nghị và phê bình có tính xây dựng về các thông tin đã cung cấp đều được hoan nghênh và những thông tin nhận được sẽ dùng để cái tiến và đổi mới các nguyên tắc. Dr: HS Chhabra Thay mặt hội đồng quản trị ASCoN
  8. 4 Nguyên tắc chỉ dẫn phòng ngừa tổn thương tủy sống (TTTS) Khu vực Hiệp hội tổn thương tủy sống châu Á (ASCoN) Nguyên tắc phòng ngừa Các nguyên tắc phòng ngừa và kiểm soát rộng rãi các loại tổn thương được thiết lập như sau: ● Các nguyên tắc nên được thực hiện theo hướng tiếp cận sức khỏe cộng đồng - Xác định vấn đề - Chỉ rõ các yếu tố nguy cơ và cơ chế - Phát triển, ưu tiên và thực hiện những can thiệp - Đánh giá các yếu tố về mặt hiệu quả chi phí, khả năng duy trì và những nét đặc trưng về văn hóa - Sao chép và điều chỉnh các yếu tố trong các điều kiện khác nhau ● Các nguyên tắc sẽ được chuyển thành hành động thông qua chiến lược phòng ngừa và kiểm soát (kênh) 4 E: - Giáo dục - Điều hành - Cưỡng chế - Chăm sóc khẩn cấp ● Đòi hỏi phải có sự phối kết hợp của nhiều Ban, ngành khác nhau như: - Phòng cảnh sát giao thông, Sở lao động và các tổ chức người tiêu dùng - Ngành thiết kế đường bộ, bảo trì và phát triển cơ sở hạ tầng - Hệ thống Y tế hỗ trợ, đảm bảo an toàn cho nạn nhân cũng như phản hồi cho chương
  9. 5 trình phòng ngừa - Hệ thống giáo dục chú trọng vào việc giáo dục phòng ngừa tổn thương trong đời sống hàng ngày - Các phương tiện thông tin đại chúng có vai trò tuyên truyền các hành vi an toàn trong cộng đồng hoặc tại gia đình - Các chế tài pháp luật tập trung vào việc phòng ngừa các tổn thương và đề ra khung quy định cơ bản cho một môi trường lao động an toàn ● Đòi hỏi sự kết hợp trong hành động, các can thiệp cần được kết hợp lại để đạt được kết quả tốt nhất. Ví dụ, như việc tiếp cận đa chiều cần kết hợp với việc thúc đẩy thực thi các chính sách luật và thu thập dữ liệu về nạn nhân. ● Tiếp cận một cách có hệ thống với sự tham gia của nhiều ngành cho mỗi lần can thiệp là cách gây dựng mô hình tốt nhất. ● Sự cộng tác của nhiều ban ngành về các mặt như nguồn nhân lực; sự hợp tác và hỗ trợ của các nhà hoạch định chính sách, các chuyên gia, cộng đồng và các phương tiện thông tin đại chúng. Việc phối hợp hoạt động với các cấp lãnh đạo, các nhà pháp chế trong cộng đồng địa phương ở các cấp cũng hết sức quan trọng. Chiến lược phòng ngừa Hiệp hội TTTS Châu Á (ASCoN) nhận thấy rằng chiến lược phòng ngừa áp dụng cho từng vùng thì khác nhau do những yếu tố sau: Sự khác nhau về bệnh lý Cách đây ba năm việc phân tích các dữ liệu quốc tế về các trường hợp tổn thương đã được tiến hành. Người ta phát hiện ra rằng, ở các nước đang phát
  10. 6 triển, các trường hợp tổn thương không giống như các trường hợp thông thường. Có một sự khác biệt về bệnh lý giữa các thành viên ASCoN với các nước đã phát triển. Ngã từ trên cao xuống là một trong những nguyên nhân gây tổn thương điển hình trong phần lớn các nghiên cứu thí điểm ở các nước Ấn Độ, Bangladesh, Việt Nam, CHDCND Lào, Campuchia, Nepal. Tai nạn giao thông là nguyên nhân thứ hai gây ra những tổn thương ở các nước này (bao gồm cả Thái Lan). Phần lớn các trường hợp ngã từ trên cao xuống xảy ra ở nhà, ở vùng nông thôn. Nguyên nhân ngã từ các độ cao xuống rất khác nhau: từ nền đất cao không được bảo vệ, trên cây, trạm điện, từ xe bò kéo chất quá đầy, máy kéo, xe buýt, xe tải, tàu và một vài phương tiện khác; ngã trong khu vực đang thi công, ngã từ trên tường xuống hoặc ngã xuống giếng (giếng không có hệ thống bảo vệ). Cũng tương tự như vậy khi nói đến các tai nạn giao thông đường bộ, nguyên nhân dẫn đến tai nạn cũng rất khác nhau. So với phương Tây thì tai nạn xảy ra với người đi bộ, người lái xe mô tô hai bánh nhiều hơn và tỷ lệ tai nạn xảy ra với hành khách trên phương tiện ô tô 4 bánh (các phương tiện dùng cho thể thao) không cao như ở phương Tây. Phần lớn các trường hợp tai nạn do ngã từ trên cao xuống xảy ra ở nhà hoặc ở khu vực không được bảo vệ. Sự khác biệt về phân bổ dân số 74 % dân số sống ở khu vực nông thôn. Có sự khác biệt giữa khu vực sống của các nạn nhân bị TTTS và khu vực xảy ra tai nạn là do yếu tố di cư cùng với tốc độ phát triển kinh tế nhanh chóng.
  11. 7 Sự khác biệt về các nguồn lực sẵn có Các nước đang phát triển thua kém hẳn các nước đã phát triển về việc huy động các nguồn lực; tổ chức và thực hiện các chiến dịch phòng ngừa. Sự khác biệt về nhận thức của người dân Thái độ của người dân về việc lái xe an toàn, các giải pháp an toàn khi làm việc trên cao cũng như các biện pháp phòng ngừa có sự khác biệt. Các nhà hoạch định chính sách không quan tâm nhiều đến vấn đề trợ cấp kinh phí thực tế để chương trình phòng ngừa có thể triển khai về lâu dài. Những nguyên tắc hướng dẫn phòng ngừa của AS- CoN nên căn cứ trên việc thực hiện theo cách tiếp cận cộng đồng, chuyển thành hành động thông qua việc phòng ngừa và kênh kiểm soát 4 E; nhấn mạnh các hoạt động phối hợp liên ngành; tiếp cận theo hệ thống có sự tham gia, kết hợp dữ liệu về nhiều mặt như: nguồn lực, hỗ trợ và hợp tác của những nhà hoạch định chính sách, các nhân viên y tế, cộng đồng và phương tiện truyền thông. Tuy nhiên, các chiến lược phòng ngừa nên: - Chỉnh sửa các chiến lược đã được thực hiện thành công ở các nước phát triển sao cho phù hợp với điều kiện của từng địa phương và tập trung vào việc phòng ngừa các trường hợp gây tổn thương thông thường - Tập trung triển khai đều ở cả hai khu vực nông thôn và thành thị; khu vực đã được tổ chức cũng như khu vực không được tổ chức - Triển khai các chiến lược dựa trên các nguồn lực sẵn có và các phương pháp cơ bản - Tập trung vào việc tăng cường nhận thức cộng đồng, đặc biệt là việc thay đổi nhận thức của người dân. Việc thay đổi thái độ nên bắt đầu
  12. 8 ngay khi trẻ đi học; tổ chức các chương trình với các thông điệp phòng ngừa lâu dài cho trẻ rất quan trọng Thật không dễ dàng gì khi muốn thay đổi nhận thức của người dân hoặc có thì cũng là sự miễn cưỡng. Cần mạnh dạn đưa ra những ý tưởng mới cũng như tuyên truyền các thông điệp phòng ngừa. Sự hợp tác và điều phối cũng rất quan trọng. Việt Nam là một ví dụ điển hình về việc có sự tham gia đầy đủ của các bộ, ban ngành Y tế, Giao thông và Giáo dục hợp tác cùng tổ chức Handicap Inter- national Việt Nam thực hiện thành công chương trình nâng cao nhận thức của cộng đồng về việc phòng ngừa tai nạn giao thông trên Tivi; ở các trường học, bậc học. Chương trình nâng cao nhận thức là chương trình chiến lược quốc gia về phòng ngừa tổn thương áp dụng cho các khu vực trọng điểm có tỷ lệ tai nạn giao thông cao. Sau đây là các chiến lược cho việc phòng ngừa TTTS 1. Thu thập dữ liệu Nếu không có công tác thu thập dữ liệu, phân tích và điều tra thì sẽ không có cơ sở để đưa ra những phương pháp và chiến lược phòng ngừa. Do đó, dữ liệu về những tổn thương, các trường hợp và nguyên nhân dẫn đến tai nạn là một trong các vấn đề then chốt trong việc thực hiện các chính sách phòng ngừa. Không có đủ công cụ để thu thập dữ liệu về các trường hợp tai nạn gây TTTS, do đó khó có thể có những phân tích sâu về các nguyên nhân do việc phân loại quá rộng. Với các công cụ hiện có, khi tai nạn xảy ra rất khó nhận biết phương tiện đó là: ô tô, xe buýt, xe tải, xe hai bánh có mui hay xe ba bánh. Do vậy, rất khó để nhắm tới hoặc ưu
  13. 9 tiên các phương tiện cụ thể hay nhóm người lái xe trong chương trình phòng ngừa. Cũng như vậy, việc định nghĩa tổn thương do ngã cũng rất mơ hồ. Ví dụ, bị tổn thương trong một tai nạn giao thông có thể là do bị ngã từ xe máy hoặc xe buýt. Tương tự, ngã trong khu vực công trường xây dựng cũng do nhiều nguyên nhân khác nhau. Việc thu thập dữ liệu về bệnh nhân TTTS trong suốt quá trình nhập viện điều trị phục hồi chức năng là cách thu thập thông tin hiệu quả nhất trong trường hợp này. Công cụ thu thập dữ liệu theo cách này cũng đã được triển khai ở Việt Nam. ASCoN tin tưởng rằng công cụ này cũng phù hợp với các nước khác trong khu vực Châu Á (chi tiết xem ở phần phụ lục). Việc thu thập dữ liệu theo mẫu này rất có ích cho việc xây dựng các chương trình phòng ngừa TTTS trong tương lai ở các nước thành viên và các nước trong khu vực. Việc các thành viên ASCoN cam kết sử dụng chung một mẫu sẽ thuận lợi cho việc cung cấp dữ liệu nguồn cho các nghiên cứu bệnh lý trên toàn khu vực. Dữ liệu được thu thập và xử lý liên tục, do đó đây sẽ là điều kiện tốt để xác định những thay đổi về bệnh lý và căn cứ vào đó áp dụng các chương trình phòng ngừa thích hợp. Tuy nhiên vẫn còn chưa thống nhất về trách nhiệm giữa các nhóm cơ quan Y tế, Cảnh sát giao thông, Hội chữ thập đỏ trong việc thu thập dữ liệu về các vụ tai nạn. Điều này dẫn đến việc nắm số lượng nạn nhân thực tế trong các vụ tai nạn không được chính xác. 2. Phòng ngừa tổn thương Cần chú trọng việc phòng ngừa các trường hợp tổn thương điển hình như sau:
  14. 10 a. Ngã từ trên cao xuống (đặc biệt ở vùng nông thôn) ● Tăng cường nhận thức của cộng đồng và chế tài về các giải pháp an toàn khi đang làm việc trên độ cao, trên cây, trên cột điện hoặc khi đang kéo nước ở giếng; ● Nâng cấp cơ sở hạ tầng ở khu vực như việc làm lan can bảo vệ mái nhà, hành lang; b. Tai nạn giao thông ● Đánh giá số lượng phương tiện tham gia giao thông; ● Giảm thiểu sự tham gia giao thông của mỗi cá nhân bằng cách đầu tư và nâng cấp hệ thống giao thông công cộng ở tất cả mọi nơi; ● Đảm bảo có một cơ sở hạ tầng tốt như: đường xá, hệ thống đèn báo, lối dành cho người đi bộ; ● Đảm bảo kiểm soát giao thông tốt: ví dụ như việc phân làn đường theo tốc độ trên mọi ngả đường, xúc tiến các giải pháp hạn chế giao thông theo phương pháp khoa học (dựa trên những bằng chứng làm giảm tai nạn giao thông), giảm tốc độ khi lái xe trên đường đặc biệt là các tuyến đường cao tốc và khu vực dân cư (lắp đặt cam- era theo dõi tốc độ); ● Nhấn mạnh vai trò của các vấn đề liên quan đến an toàn cho các phương tiện giao thông chưa cơ giới hóa- là nhóm phương tiện tham gia giao thông nên được tính đến khi xây dựng các tuyến đường cao tốc và các khu vực dân cư. Điều này khá quan trọng vì có đến 80% tai nạn xảy ra với phương tiện chưa cơ giới hóa. An toàn tách biệt với các điều kiện thuận lợi cho người tham gia giao thông bằng các phương tiện chưa cơ giới hóa (như người đi bộ, người đi xe đạp và người đi xe hai bánh có mui) trên tất cả các
  15. 11 tuyến đường vành đai nơi cho phép tốc độ của các phương tiện có thể lên tới hơn 30km/h; ● Nâng cao nhận thức xã hội về việc tôn trọng người khác; ● Cần chú trọng nhiều hơn đến khu vực nông thôn do số vụ tai nạn ở khu vực này nhiều hơn thành thị; ● Cải thiện tầm nhìn của các phương tiện (độ sáng, màu sắc phản xạ) và các tuyến đường ở tất cả mọi nơi (chú trọng khâu thiết kế phương tiện, phạm vi xây dựng đường xá); ● Áp dụng các tiêu chuẩn an toàn quốc tế cho tất cả các phương tiện và đường xá (bắt buộc phải có các kỳ kiểm tra tay lái); ● Nâng cấp và phối hợp kiểm tra mức độ an toàn trên các tuyến đường hiện tại; ● Chế tài: • Áp dụng các tiêu chuẩn lái xe an toàn như: hạn chế tốc độ, thắt dây an toàn, đội mũ bảo hiểm, hạn chế người tham gia giao thông là trẻ em, kiểm tra nhịp thở, bắt buộc phải có bằng lái; • Cấm các loại phương tiện kém chất lượng tham gia giao thông; • Cấm các loại phương tiện trở quá tải trọng cho phép; • Bắt buộc thi kiểm tra tay lái trước khi cho phép vận hành loại xe mới; • Cấm sử dụng điện thoại di động khi đang tham gia giao thông; ● Thay đổi nhận thức của người dân; nâng cấp các tiêu chuẩn lái xe an toàn;
  16. 12 ● Đảm bảo điều kiện lái xe tốt; ● Đánh dấu khu vực nguy hiểm; c. Tai nạn nghề nghiệp ● Cung cấp tài liệu dẫn chứng phù hợp về các tai nạn nghề nghiệp; ● Hướng dẫn cho công nhân làm việc với các công cụ nặng, có khả năng gây nguy hiểm; ● Chỉ định cơ quan giám định thương tật; ● Áp dụng các giải pháp an toàn lao động đối với những nghề có nguy cơ cao như: chuyên chở vật nặng, hái trái cây; ● Thực hiện an toàn lao động và phòng ngừa tai nạn tại nơi lao động như nhà máy, hầm mỏ, khu công nghiệp và khu chế xuất; ● Bắt buộc thi hành luật an toàn lao động theo tiêu chuẩn quốc tế; ● Xây dựng các tiêu chuẩn an toàn quốc gia cho tất cả các loại máy móc, dụng cụ tại các khu vực sản xuất; ● Đảm bảo một môi trường lao động an toàn; ● Thực hiện hệ thống an toàn; thanh tra, kiểm tra mức độ an toàn; ● Hạn chế lao động trẻ em, mở rộng hệ thống bảo vệ; ● Thực hiện các quy định với Liên đoàn lao động quốc tế, Tổ chức Y tế thế giới về phòng ngừa tổn thương và chỉ dẫn của các Ban, ngành liên quan; d. Tai nạn trong sản xuất nông nghiệp ● Sản xuất những dụng cụ nông nghiệp an toàn như máy cắt, máy đập; ● Định hướng chọn lựa công cụ thích hợp cho những nhân công không chuyên, bán chuyên;
  17. 13 ● Tăng cường nhận thức cho những nhân công không chuyên, bán chuyên; ● Về mặt này, việc thực thi pháp luật vẫn còn hạn chế. e. Ngã khi đang lấy đồ trên cao ● Nâng cao nhận thức cộng đồng và chế tài về giải pháp an toàn lao động trong khi chất, dỡ hàng; f. Ngã khi đang đội đồ trên đầu ● Nâng cao nhận thức cộng đồng và chế tài về giải pháp an toàn lao động trong khi chất hàng trên đầu; g. Tai nạn dưới nước ● Có biển báo cụ thể tại các khu vực nguy hiểm; ● Nâng cao nhận thức cộng đồng; ● Học tập kinh nghiệm của Úc- nơi luôn coi giáo dục và nhận thức là vấn đề then chốt trong việc phòng ngừa; h. Tai nạn do bò tót tấn công ● Nâng cao nhận thức 3. Chăm sóc ban đầu Cần có những nhân viên được đào tạo chuyên cho việc chăm sóc ban đầu tại khu vực xảy ra tai nạn, việc chuyên chở và tại các khoa chuyên điều trị tổn thương tủy sống.Việc huấn luyện các tình nguyện viên cộng đồng về kỹ thuật xử lý an toàn thông qua Hội chữ thập đỏ có thể sẽ rất hiệu quả. 4. Chăm sóc toàn diện Việc này sẽ được tiến hành ở các trung tâm chăm sóc và phục hồi chức năng sau tổn thương ở các thành phố, thị trấn và ở các khu vực nông thôn. Việc hướng dẫn họ phương pháp di chuyển chính
  18. 14 xác là rất quan trọng. 5. Chương trình và chiến dịch nâng cao nhận thức cộng đồng Việc thu thập dữ liệu trước và sau chiến dịch cho thấy sức ảnh hưởng của chiến dịch đến xã hội, ban, ngành tài trợ cho các chiến dịch là rất quan trọng. a) Tiếp cận theo nhóm: thông qua các buổi giảng bài, hội thảo và diễu hành; b) Tiếp cận thông qua kênh thông tin đại chúng: thông qua đài, báo, tivi, áp phích, trung tâm y tế, bảo tàng, các buổi triển lãm, mạng toàn cầu, khu vực chiếu phim, nhà hát c) Tiếp cận thông qua kênh giáo dục an toàn: tiến hành thực hiện ngay khi trẻ còn đi học 6. Chế tài Tổ chức các cuộc kiểm tra tay lái, sức khỏe; yêu cầu tuân thủ việc hạn chế tốc độ; bắt buộc thắt dây an toàn và đội mũ bảo hiểm; kiểm tra nồng độ cồn qua hơi thở; kiểm tra đều đặt các phương tiện tham gia giao thông; kiểm tra định kỳ các lái xe trên 55 tuổi; thực hiện luật an toàn lao động tại nhà máy và các khu công nghiệp. 7. Việc tuân thủ pháp luật Đây là điểm yếu chung của tất cả các chương trình phòng ngừa, do đó cần nỗ lực hơn nữa mới mong có được kết quả tốt. Nhiều người không hiểu luật đơn giản vì họ không nhận thức được rằng phải cần quá nhiều nỗ lực đến vậy để đưa thông tin tiếp cận tới mọi tầng lớp. 8. Giao trách nhiệm cho chương trình phòng ngừa tổn thương tủy sống. a) Vai trò của cơ quan nhà nước
  19. 15 ● Ban hành điều luật căn cứ trên các cam kết quốc tế về phòng ngừa tổn thương; ● Cưỡng chế thi hành luật; ● Thiết lập các cơ sở hạ tầng cần thiết (ví dụ: lối đi bộ); ● Đưa việc phòng ngừa và điều trị tổn thương tủy sống vào chương trình y tế, hỗ trợ y tế; ● Chương trình nâng cao nhận thức cộng đồng; ● Phát động các chương trình cụ thể về phòng ngừa tổn thương tủy sống; ● Chú trọng giáo dục kỹ năng phối kết hợp; b) Vai trò của các tổ chức phi chính phủ (như ISCoS, ASCoN) trong chương trình điều trị tổn thương tủy sống ● Cử đại diện đến các hội nghị có liên quan; liên hệ với người tổ chức hội nghị, các tổ chức xã hội để trao đổi về việc phòng ngừa và điều trị tổn thương tủy sống; ● Giúp các tổ chức xã hội về TTTS khu vực xuất bản những bài viết, bản tin, tổ chức các chương trình hội nghị, các hội nghị chuyên đề; đi đầu trong công tác giáo dục và đào tạo các vấn đề có liên quan đến TTTS; ● Sử dụng các tài liệu có sẵn về việc phòng ngừa tổn thương do Tổ chức Lao động quốc tế và Tổ chức Y tế thế giới ấn hành nhằm đề cao thông điệp phòng ngừa trong đội ngũ nhân viên làm việc về TTTS; ● Tăng cường các mối liên hệ về nhiều khía cạnh của việc điều trị TTTS; ● Liên lạc với các tổ chức về việc điều trị TTTS trong pham vi chương trình tập huấn nâng cao về kỹ năng phòng ngừa sau đại học và các chương trình hỗ trợ y tế khác có liên quan;
  20. 16 ● Tăng cường nhận thức về việc phòng ngừa và điều trị TTTS. Vấn đề này rất cần sự trợ giúp của các các phương tiện thông tin đại chúng trong nước và quốc tế; ● Giúp giới quan chức, các nhân viên y tế và hỗ trợ y tế hiểu được tầm ảnh hưởng của việc phòng ngừa và điều trị TTTS tới cuộc sống của bản thân người bệnh nói riêng và nền kinh tế đất nước nói chung; ● Tác động các nhà hoạch định chính sách ở trung ương và địa phương đưa ra chương trình quốc gia về TTTS ● Căn cứ theo tình hình ở địa phương và bằng các phương pháp đơn giản nhất đưa các thông điệp phòng ngừa vào thực hiện ở địa phương và các cấp cơ sở; c) Vai trò của các nhân viên y tế ● Giúp bệnh nhân và người nhà của họ hiểu được tầm quan trọng của các chương trình phòng ngừa; ● Hỗ trợ việc thu thập dữ liệu bằng cách sử dụng bộ dữ liệu TTTS và công cụ thu thập dữ liệu có ở Việt Nam (xem trang phụ lục) ● Đóng góp vào việc nâng cao ý thức cộng đồng ● Kêu gọi các nhà hoạch định chính sách, các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức khác tham gia vào việc điều trị TTTS; ● Chế tạo các phương tiện lao động an toàn dùng cho các nghề có nguy cơ cao về TTTS như mang vác vật năng, hái trái cây; d) Vai trò của các phương tiện thông tin đại chúng ● Các phương tiện thông tin đại chúng giữ một vai trò rất quan trọng;
  21. 17 ● Người ta sử dụng các phương tiện để tác động đến cộng đồng. Các phương tiện giúp nâng cao nhận thức về khuyết tật nhưng lại không gây tác động xấu đến thái độ và hành vi. Canada đã thực hiện một chiến dịch thông tin khá thành công về việc lái xe an do báo, đài đảm nhiệm và xem như đây là trách nhiệm của họ với cộng đồng; ● Kêu gọi các nhà hoạch định chính sách, các nhà lãnh đạo, các tổ chức phi chính phủ và những nhân viên y tế tham gia vào việc điều trị TTTS; e. Vai trò của quần chúng ● Thay đổi thái độ và cách suy nghĩ; ● Nâng cao kỹ năng sống nhằm giảm áp lực; Tài liệu tham khảo Để đọc và tìm hiểu xin vui lòng tham khảo thêm các tài liệu dưới đây: 1. Recommendation concerning safety and health in construction. International Labour Organisa- tion (ILO). Email: webinfo@ilo.org 2. International Hazard Datasheets on Occupation (ILO). Website: www.ilo.org 3. In-Focus Programme on Safe Work, Interna- tional Labour Office, Geneva. Email: safe- work@ilo.org 4. The International Collaborative Effort (ICE) on Injury Statistics. injury.htm 5. Wyndaele, M; Wyndaele, JJ: Incidence, preva- lence and epidemiology of spinal cord injury: what learns a worldwide literature survey. Spi- nal Cord (2006) 44, 523-529 . 6. Peden, Margie. World Report on road traffic in-
  22. 18 jury prevention. WHO Geneva 2004 7. Hang, H.M.; Bach, T.T.; Byass, P. Unintentional injuries over a 1-year period in a rural Vietnam- ese community: describing an iceberg. Public Health(2005) 119, 466-473 8. European Agency for safety and health at work. Facts. 9. International Hazard Datasheets on Occupation. International Labor Organization , 2005 10. Data collection on circumstances of SCI acci- dents at HRPD – SCU, Handicap International, 2007. Email: sitecoordinator@hcm.vnn.vn 11. Schopper, D.; Lormand, J.D.; Waxweiler, R. Developing policies to prevent injuries and violence: guidelines for policy-makers and planners . World Health Organization, Geneva 2006 12. Global Road Safety Partnership and Asian De- velopment Bank manual on Building safe roads and implementing road safety programmes.